Devil All The Time (2020)

Phải thú nhận rằng, điều đầu tiên kéo mình đến với bộ phim này chính là vì có… Robert Pattinson. Vì quá ấn tượng với diễn xuất của anh trong The Lighthouse và Tenet, mình đã háo hức và rất tò mò khi Robert vào vai một kẻ bệnh hoạn, đáng ghét. Về nội dung phim, có lẽ đã nhiều bạn review và đề cập đến. Ở bài viết này, có lẽ mình sẽ chỉ chia sẻ một vài cảm xúc của mình sau khi xem phim.
Ở phần đầu, phim dẫn dắt người xem đến với những mảnh ghép câu chuyện, dường như chúng ta đều sẽ tò mò sự liên quan giữa các nhân vật. Mối liên hệ duy nhất mà mình nhận ra và cảm thấy được nhấn mạnh nhiều nhất, đó là Chúa. Đúng vậy, bộ phim nhuốm màu sắc tôn giáo và cuồng tín ngay từ phần mở đầu, qua hình ảnh của người lính bị đóng đinh máu me trên cây thánh giá gỗ đến việc Russel cầu nguyện trước cây thánh giá tự chế, qua sự cuồng tín của những người dân, hay việc ngta vin vào đức tin để gây ra tội ác.
Từng mảnh ghép câu chuyện trong phim nhuốm màu sắc trầm buồn, âm nhạc réo rắt ám ảnh khiến ng xem lúc nào cũng có cảm giác căng thẳng. Do vậy, mỗi khi có một nhân vật nào đó vui vẻ hạnh phúc, mình đều cảm thấy bất an cho họ. Bên cạnh đó, cách dẫn dắt nội dung khá hợp lý và dễ hiểu. Dù đây là một phim slow-burn, chi tiết trong phim cũng đủ shock và có ý nghĩa để “giữ” người xem ở lại tới cuối cùng. Nếu như các bạn đã từng xem “Pulp fiction”, chắc hẳn đâu đó sẽ có liên tưởng khi xem phim này.
Với cá nhân mình, “Devil all the time” là một bộ phim có tiết tấu chậm, nhiều ý nghĩa lồng ghép và khá thu hút vì có dàn cast xịn. Vì phim ở thể loại mình thích nên mình vẫn đánh giá cao toàn bộ nội dung nói chung và kết thúc phim nói riêng. Trọn vẹn để thưởng thức cho một tối thứ 7 mưa gió.